Như Phương

Chờ Mong

Ngập ngừng nắng chiếu qua song
Bên khung cửa nhỏ chờ mong ai về
Sao anh quên mất lời thề
Để mây quên mất lối về nơi xưa
Nhớ sao một buổi chiều mưa
Anh chờ em dưới hàng dừa xanh xanh
Mắt em lệ ứa long lanh
Mừng vui chợt đến đón anh trở về
Ngày nay anh đã lỗi thề
Để em một bóng não nề xác thân
Vạt nắng chênh chếch ngòai sân
Mơ màng anh đó dừng chân đợi chờ

np

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Chờ Mong"